Vu Lan buồn
Ngày còn bé, mẹ tập con từng bước
Khi té đau Mẹ ve vuốt nuông chiều
Con lớn lên với nô nức tình yêu
Và vấp ngã một mình đành cam chịu
Ngồi nhớ Mẹ bàng hoàng cơn nắng chiếu
Khóc thật nhiều để đầy cả chơi vơi
Đã bao lần nghe thấy tiếng lá rơi
Nên tiêng tiếc chút dư âm hạnh phúc
Vu lan đến con muốn rồi bay vụt
Để không buồn nhìn lại những ngày qua
Lặng thầm thôi cho tràn ngập xót xa
Ai cài nụ hoa hồng mình không có
Lạc lối nào sao buồn và lệ nhỏ
Dòng đời trôi trăng trắng cứ tuôn sa
Trở về nhà nhìn tấm ảnh Mẹ Cha
Muốn đánh đổi thân này mong gặp mặt
Chút hơi ấm từ trái tim níu chặt
Khói nhang bay từng sợi quyện chập chùng
Con muốn sống với lòng Mẹ bao dung
Ngần ấy tuổi vẫn chờ người dìu dắt
Nay Cha Mẹ đã về nơi cõi hạc
Một đời con lầm lỗi xin thứ tha!
Thuvang