Trách
Trời lại sắp lập đông rồi nhỉ
Ta với lòng chung thỉ bao lâu
Hành trình cùng với ai đâu
Chỉ ta và chỉ đêm sầu triền miên
Lối xưa cũ còn riêng em bước
Những ước mơ không được đi cùng
Ngỡ ngàng ngó mãi mông lung
Ngoài sân hờ hững côn trùng thở than
Gom mấy bận lá vàng thu nữa
Để phủ đầy câu hứa phôi phai
Để trăng mơ với ta hoài
Thiên thu gìn giữ tình ai với đời
Đếm nỗi nhớ mà rơi nước mắt
Giọt mỏi mòn làm chật không gian
Trách đi cho khỏi bẽ bàng
Giận hờn đừng chớ nặng mang tối này!
Thuvang