Tình và giọt đắng
Hỏi đá núi sao mòn chữ trăm năm
Hỏi gió mây sao lặng thầm chung thủy
Trăng bóng tà sao ngồi im bi lụy
Lẻ loi này khuấy đọng chỉ giấc mơ
Ngồi một mình muốn viết một bài thơ
Nhặt trống trải bơ vơ làm vần điệu
Tự ngân nga tự soi vào gương chiếu
Tìm thiếu thừa trong kẻ nứt đường tơ
Bồi lở đó cùng chung một bến bờ
Đò mấy lượt ra vào chờ trong đục
Đời lận đận lòng người hoài thao thức
Đêm hanh hao chầu chực cõi chiêm bao
Vẫn vàng nhạt ngọn đèn chiếu bên nhau
Kề cận bóng lao đao nghìn chua xót
Ngoài hiên khóc tiếng sương rơi bèo bọt
À ơi tình giọt đắng rớt buồng tim!
Thuvang