Tàn một cuộc chung
Nghĩ về giây phút trăm năm
Người đưa kẻ tiễn người nằm ngủ say
Xé lòng mắt đỏ cay cay
Áo giày, câu nói, nét mày nhớ nhung
Biệt ly tàn một cuộc chung
Nghe sầu ray rứt cạn cùng bước qua
Đành thôi thời đó đã xa
Trần gian mấy chốc là ngôi mộ buồn
Đau thương xem đó như tuồng
Phím đời rung điệu khẽ buông bốn bề
Ngồi bên bờ bến sông mê
Chỉ yêu thương mới vỗ về người ơi
Vô thường nhân thế đấy thôi
Gởi cho nhau nhé đá vôi ân tình
Mai đây hoa héo trong bình
Làm sao giữ được nét hình hài xưa!
Thuvang