Quê hương tôi đất Việt
Mang nồi giống Lạc Long
Cùng tạo thuở Cha Ông
Biết bao năm xây đắp
Kimi,
Quê hương tên gọi Việt Nam
Bao nhiêu thắng cảnh danh lam tuyệt vời
Vẳng nghe ai hát ru hời
Quê hương ta đẹp vạn lời yêu thương
Miền Trung núi Ngự Sông Hương
Người đi xin chút vấn vương chạnh lòng
Phía trên miền Bắc sông Hồng
Tứ thân thanh thoát má hồng gái quê
Miền Nam đồng ruộng phủ phê
Sài Gòn lục tỉnh ai về chớ quên
MTVP,
Quê hương tôi đẹp nhất
Có dãi núi Trường Sơn
Bao cảnh thơ và mộng
Nha Trang với Quy Nhơn
Có Biễn xanh thật lớn
Tên gọi Thái Bình Dương
Thêm bao chuyện vấng vương
Trên Đồi Thông hai mộ
Ngang qua một thành phố
Ngự trị ở lòng dân
Tên gọi rất quen thân
Viễn Đông Hòn Ngọc quý
Que^ hu*o*ng to^i be' ti'
Nhu*ng ra^'t dde.p ngu*o*`i o*i
Bao ca?nh tha^.t tuye^.t vo*`i
Kho^ng bao gio*` que^n la~ng
='0' />
MTVP,
Quê hương tôi lãng mạng
Trên đồi tím hoa sim
Cùng bao cảnh dịu êm
Đà Lạt trong niềm nhớ
Quê hương tôi nơi đó
Có ruộng lúa phì nhiêu
Cò bay lượn bao chiều
Bao la và bát ngát
Quê hương toi dịu mát
Gió lồng lộng triền miên
Biển gợn sóng bao phiên
Tô thêm ngàn vẽ đẹp
Quê hương tôi rất hẹp
Hình chữ S thật cong
Nhưng cảnh đẹp mênh mông
Không bao giờ tả hết
Quê hương tôi như tết
Rộn ràng lắm người ơi
Kẽ mua bán bao nơi
Thật yên vui đầm ấm
Quê hương tôi xinh lắm
Có bao chuyện đời xưa
Như cốt chuyện cơn mưa
Ngưu Lang và Chiếc Nữ
Còn thêm bao ngôn ngữ
Ông cha để bao lời
Cùng nhau giữ bên đời
Không bao giờ quên lãng