Nhỏ ơi Nhỏ, sao hoài quýt hứ ?
Làm anh đây cứ mãi ngẩn ngơ
Thương Nhỏ nên ... nào ngại ... đứng chờ
Dù Nhỏ đuổi, chớ mơ, chuốt khổ
Này Nhỏ ơi ... người nhìn, kẻ quở
Mau đi mà Mở cửa dùm anh
Sao Nhỏ nở bỏ mặc cho đành
Cứ lơ hoài, chia ranh, ngăn giới
Anh nói rồi, quyết lòng đứng đợi
Đến khi nào Nhỏ chịu mới thôi
Và chờ luôn cho Tía về rồi
Hỏi ý kiến, và mời Ba Má
Nhỏ đừng bảo rằng mình xa lạ
Hay " người dưng, nước lã" hỏng quen
Mấy chuyện đó, chớ ngại Nhỏ nghen
Vì đâu ai lấy người quen biết ?
Nhỏ hỏng tin anh thương Nhỏ thiệt ?
Vậy anh thề ... "quyết chỉ Nhỏ thôi,
Thương mình Nhỏ, thương mãi suốt đời"
Nè được chưa ? Cười đi Nhỏ nhé
Nhỏ lớn rồi, chớ đâu còn bé
Nên anh phải lẹ--lẹ ngỏ xin
Nhỏ đẹp lắm, hơn nữa lại xinh
Phải trầu, cau, cho tình bền vững ./.
emyeuanhnhat,
dài quá ..