(Tặng một người):
Bất chợt một cơn mưa đầu mùa
Bác nông phu mỉm cười hớn hở
Người già cầm roi ra đứng trước cửa
Con nít bị đuổi trở vô nhà
Mưa rì rào tí tách ngân nga
Mưa mướt mềm chồi non xanh lá
Giọt mưa rơi reo đầu mùa hạ
Ừ mưa đi cho cảnh sắc mượt mà
Ừ mưa về cho mát rượi lòng ta
Mưa mời gọi lòng xôn xao lạ
Mưa khai sinh niềm yêu trên đá
Mưa là em dịu mát cũng là em
Ngất ngây say từng ngụm gió êm
Ta muốn ôm trọn mắt môi mềm
Hôn lên suối tóc mùi cỏ lạ
Mưa đem tặng ta khi nắng lên.
Kimi,
khoi_thuoc_buon,
Hồn ngơ ngác nhìn đời muôn ngả
Mắt dõi nhìn theo bóng một người xa
Chân trời kia mưa phủ nhạt nhoà
Mưa trong mắt thành lệ rơi lã chã
Mưa đầu mùa như tình đầu vật vã
Bước chân chưa quen kịp chặng đường hoa
Đã nghe vội sầu đâu đó trong ta
Đêm cũng vội mắt tìm không ra lối