Cho dài đời nhau
Hình như từ độ an bày
Học quên ước hẹn quên ngày xót xa
Rồi thì vơi rồi thì qua
Đêm nghiêng một ánh trăng già trăng non
Tình trong thiên hạ vẫn còn
Bầu trời vẫn đó đâu mòn phù vân
Chênh chao chiếc bóng xa dần
Gọi nhau chỉ có buâng khuâng ùa về
Tay trần vớt mộng giữa mê
Mi sầu cõng mãi lời thề đong đưa
Hỏi lòng đã thật hay chưa
Sao đêm như thể giữa mưa lạnh lùng
Thì thôi lặng ngó không trung
Êm êm nhè nhẹ nghìn trùng mây bay
Chìm theo trần tục trả vay
Thả buông phiền muộn cho dài đời nhau!
Dẫu gì cũng đã hư hao...
Thuvang